豐碩 發表於 2013-2-3 11:26:36

【漢語大詞典●別調】

<P align=center>【漢語大詞典●別調】<p><br>
1.另一種風味。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·河水四』:“酒得其名矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>然香醑之色,淸白若滫漿焉,別調氛氳,不與佗同。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.另一種曲調、格調。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『鳳吹笙曲』:“欲嘆離聲發絳脣,更嗟別調流纖指。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孫光憲『北夢瑣言』卷七:“<高騈>一日聞奏樂聲,知有改移,乃題風箏寄意曰:‘夜靜絃聲響碧空,宮商信任往來風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>依稀似曲才堪聽,又被移將別調中。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明顧起綸『國雅品』:“夏優於詞,自成別調,頗多豔藻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳廷焯『白雨齋詞話』卷三:“遺山詞刻意爭奇求勝,亦有可觀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>然縱橫超逸,既不能爲蘇辛;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
騷雅淸虛,復不能爲姜史。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>於此道可稱別調,非正聲也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●別調】