【漢語大詞典●初獻】
<P align=center>【漢語大詞典●初獻】<p><br>1.謂開始向神獻演樂舞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『春秋·隱公五年』:“考仲子之宮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>初獻六羽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“初,始也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
往前用八,今乃用六也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>獻者,奏也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
奏進聲樂以娛神也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.享客時首次敬酒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·桓公九年』:“享曹大子,初獻,樂奏而歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“酒始獻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.祭祀時首次奠爵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·禮儀志三』:“禮成於三,初獻、亞、終,合於一處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]