【漢語大詞典●初禪】
<P align=center>【漢語大詞典●初禪】<p><br>1.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>色界中的初禪天,包括梵眾天、梵輔天和大梵天。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隋江總『鍾銘』:“舟移巨壑,火壞初禪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>四禪定之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“初禪”的主要特征是“八觸”:痒、動、輕、重、冷、暖、澀、滑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
“十功德”:空、明、定、智、善心、柔軟、喜、樂、解脫、境界相應。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見隋智顗『摩訶止觀』卷九之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楞嚴經』卷九:“淸淨心中,諸漏不動,名爲初禪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸龔自珍『己亥雜詩』之九八:“未免初禪怯花影,夢回持偈謝靈簫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]