【漢語大詞典●初節】
<P align=center>【漢語大詞典●初節】<p><br>1.指元日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹丕『孟津』詩:“良辰啓初節,高會構歡娛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐許敬宗『奉和元日應制』詩:“天正開初節,日觀上重輪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.原來的操行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·郤正傳』:“辭窮路單,將反初節。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋富弼『與陳都官書』:“然似有疑僕臨富貴不能守初節,迺以忠義見勗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]