豐碩 發表於 2013-2-3 10:33:46

【漢語大詞典●初陽】

<P align=center>【漢語大詞典●初陽】<p><br>
1.古謂冬至一陽始生,因以冬至至立春以前的一段時間爲初陽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『玉台新詠·古詩<爲焦仲卿妻作>』:“往昔初陽歲,謝家來貴門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指初春。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐太宗『正日臨朝』詩:“條風開獻節,灰律動初陽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱『史記·天官書』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.朝陽,晨輝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『正見寺曉別生公』詩:“初陽到古寺,宿鳥起寒林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋周邦彦『蘇幕遮』詞:“葉上初陽乾宿雨,水面淸圓,一一風荷舉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『匆匆』:“過去的日子如輕煙,被微風吹散了,如薄霧,被初陽蒸融了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.喩盛世。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『最錄漢舊儀』:“宏事世祖作『漢舊儀』,猶叔孫通之遇高祖也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>應劭事獻帝,亦作『漢官禮儀』,書既成,而代漢者起,無所用之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高材識掌故,一丁初陽,一丁蒙氾,幸不幸何如哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●初陽】