【漢語大詞典●初基】
<P align=center>【漢語大詞典●初基】<p><br>1.謂剛開始奠定基業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·康誥』:“周公初基,作新大邑於東國洛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·刑法志』:“周文帝之有關中也,霸業初基,典章多闕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶初始。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『文藝論集·惠施的性格與思想』:“又譬如鄒衍主張‘先驗小物’,這可以說是實驗精神的發軔,也可以說是歸納法的初基。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]