【漢語大詞典●刎】
<P align=center>【漢語大詞典●刎】<p><br>①[wěnㄨㄣˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』武粉切,上吻,微。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
“歾”的被通假字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.殺;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
割。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·檀弓下』:“不至者,廢其祀,刎其人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『韓非子·外儲說右下』:“馬前不得進,後不得退,遂避而逸,因下抽刀而刎其腳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.特指割頸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·蘇武傳』:“伏劍自刎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸惲敬『前太子少寶云貴總督劉公祠版文』:“公望闕叩首如禮,閉戶作書,處後事,擲筆抽佩刀自刎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]