豐碩 發表於 2013-2-3 09:31:48

【漢語大詞典●刑餘】

<P align=center>【漢語大詞典●刑餘】<p><br>
1.受過肉刑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
判過刑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·內儲說下六微』:“刑餘之人,何事乃敢乞飲長者!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孫子吳起列傳』:“齊威王欲將孫臏,臏辭謝曰:‘刑餘之人不可。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋徽宗宣和三年』:“朱勔父子,本刑餘小人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『李白與杜甫·李白在政治活動中的第二次大失敗』:“李白是經曆了長流夜郞的刑餘之人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指受過肉刑的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『逸周書·大明武』:“六刑餘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔晁注:“刑餘,赦徒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指閹人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>即受過宮刑的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·亡徵』:“女子用國,刑餘用事者,可亡也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·抱老壽傳』:“丐乞刑餘之家,覆養閹人之室。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.南朝宋顏延之罵和尙慧琳爲刑餘。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古代有髡刑,而和尙必須剃光頭,故稱爲“刑餘”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·顏延之傳』:“時沙門釋慧琳,以才學爲太祖所賞愛,每召見,常升獨榻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>延之甚疾焉,因醉白上曰:‘……此三台之坐,豈可使刑餘居之。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●刑餘】