【漢語大詞典●刑臣】
<P align=center>【漢語大詞典●刑臣】<p><br>古時指受過宮刑的閹人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>即后來的宦官,太監。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·僖公二十四年』:“行者甚衆,豈唯刑臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·五行志上』:“刑臣石顯用事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·補遺二』:“上嗟嘆訓曰:君不近刑臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>近刑臣,即輕死之道也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>吳子遠賢良,親刑臣,而有斯禍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]