【漢語大詞典●爭閑氣】
<P align=center>【漢語大詞典●爭閑氣】<p><br>亦作“爭閒氣”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
指無謂的爭吵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『東坡志林』卷十二:“吾輩不肖,方傍人門戶,何暇爭閑氣耶!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十二:“據臣看著,此乃秀才爭閒氣耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第三九回:“瑟庵且自休縱高談,笑岩也莫過爭閑氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]