豐碩 發表於 2013-2-2 21:39:43

【漢語大詞典●爭氣】

<P align=center>【漢語大詞典●爭氣】<p><br>
1.意氣相爭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·勸學』:“有爭氣者,勿與辯也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『涑水記聞』卷十一:“若以劉滬全無過犯,只是狄靑、尹洙可罪,乃是全不計修永洛城經久利害,只聽鄭戩等爭氣加誣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元張國寶『羅李郞』第一折:“你交財上不應口,爭氣處打破頭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志平話』卷上:“他爲長沙太守,我是綠衣郞,豈能爲他爭氣?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>太平天國李秀成『自述』:“各自爭氣,各自逞強。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.以氣勢相競爭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『登大雷岸與妹書』:“南則積山萬狀,爭氣負高。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶盡力,用勁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蔡絛『鐵圍山叢談』卷二:“時天下無問邇遐小大,雖偉男髫女,皆爭氣唱之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.爭光;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
努力向上,不甘示弱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十一:“得第做官回來,誠然是與宗族爭氣的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·鏡聽』:“等男子耳,何遂不能爲妻子爭氣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『女店員』第一幕第一場:“你怎這么不要強,不爭氣呢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●爭氣】