【漢語大詞典●刊刻】
<P align=center>【漢語大詞典●刊刻】<p><br>1.(碑文)雕刻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『佛影銘』:“命余製銘,以充刊刻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『爲范始興作求立太宰碑表』:“君長一城,亦盡刊刻之美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.刻板印行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·畢士安傳』:“眞宗然之,遂命刊刻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明唐順之『牌』:“合行刊刻仰各有司及委官查照著實遵奉施行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『李白與杜甫·杜甫與岑參』:“就其字跡觀之,殆唐初人所爲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
或許是后人傅會岑詩而刊刻的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]