豐碩 發表於 2013-2-2 20:41:42

【漢語大詞典●分曉】

<P align=center>【漢語大詞典●分曉】<p><br>
1.拂曉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐樊晦『燕巢賦』:“霽光分曉,出虛竇以雙飛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.明白,淸楚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋趙彦衛『云麓漫鈔』卷一:“此『尙書』疏義『禹貢』之三江也,但說得不分曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第三七回:“你年幼亦無分曉,禁你入宮,關了花園,大端怕漏了消息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蕭三『三個(上海的)搖籃歌』詩:“搖呵搖,孩兒小,有甚法子想,且聽說分曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.結果;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
底細。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋戴復古『賀新郞』詞:“訟庭不許頻頻到,這官坊,翻來覆去,有何分曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『小尉遲』第四折:“軍師,我料尉遲公必無此心,則怕其中有故,等敬德來時,便知分曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第三一回:“待那四人明早回來,便見分曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶道理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『陳州糶米』第一折:“這老的好無分曉,你的銀子本少,我怎好多秤了你的,只頭上有天哩!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第六六回:“你三個好沒分曉,却怎地在那裏說話!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『三閑集·通信』:“現在很有些沒分曉漢,以爲‘問目的不問手段’是共產黨的口訣,這是大錯的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.分辯明白。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『衣襖車』第二折:“我便有那渾身是口也難分曉,則你那好前程可惜斷送了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●分曉】