豐碩 發表於 2013-2-2 13:31:12

【漢語大詞典●即命】

<P align=center>【漢語大詞典●即命】<p><br>
1.順從正理;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
遵從王命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·訟』:“九四:不克訟,復即命渝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱熹本義:“即,就也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>命,正理也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高亨注:“爻辭言:人不勝訴,則返而從君上之命令告諭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『平淮夷雅·方城』:“愬拜即命,於皇之訓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.即世,死亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·文公六年』:“古之王者知命之不長,是以幷建聖哲……衆隸賴之,而後即命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊伯峻注:“命謂天命,天命已終,而往就之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶成十三年『傳』之‘即世’、前文之‘違世’,皆死之異稱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.受天命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂即天子位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢蔡邕『光武濟陽宮碑』:“戮力戎功,翼戴更始,義不即命,帝位闕焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●即命】