豐碩 發表於 2013-2-2 11:03:33

【漢語大詞典●危坐】

<P align=center>【漢語大詞典●危坐】<p><br>
古人以兩膝著地,聳起上身爲“危坐”,即正身而跪,表示嚴肅恭敬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后泛指正身而坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·弟子職』:“危坐鄕師,顔色無怍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·東方朔<非有先生論>』:“吳王戄然易容,捐薦去幾,危坐而聽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呂延濟注:“危坐,敬之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·陸羽傳』:“<羽>得張衡『南都賦』,不能讀,危坐效群兒囁嚅,若成誦狀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吳組緗『山洪』九:“三官危坐在尾艙藳草堆上,無心無緒的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●危坐】