【漢語大詞典●危身】
<P align=center>【漢語大詞典●危身】<p><br>謂危及於身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·檀弓下』:“喪不慮居,毀不危身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“危身,謂憔悴將滅性。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐司空圖『旅中重陽』詩:“乘時爭路祗危身,經亂登高有幾人?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明方孝孺『贈林士恭序』:“言語不可以不愼,懼其招怨以危身也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]