豐碩 發表於 2013-2-2 10:50:35

【漢語大詞典●卯】

<P align=center>【漢語大詞典●卯】<p><br>
①[mǎoㄇㄠˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』莫飽切,上巧,明。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“夘”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“邜”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.地支的第四位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『爾雅·釋天』:“<太歲>在卯曰單閼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后用作第四的代稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.夏正建寅,二月爲卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·樂志上』:“二月之辰名爲卯,卯者茂也,言陽氣生而孳茂也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.秦漢后以十二生肖配十二地支,以兔爲卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·物勢』:“卯,兔也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.十二時辰之一,早晨五時至七時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『賀太陽不虧狀』:“今日辰卯間,太陽合虧……自卯及巳,當虧不虧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.舊時官署辦公從卯時始,故點名稱點卯,簽到應名爲畫卯、應卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第二四回:“叔叔,畫了卯,早些個歸來吃飯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>歐陽予倩『木蘭從軍』第三場:“這里有軍書一封,命花志芳即日投軍應卯,不得違誤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『困獸記』七:“嗨,頭一卯就不到!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.淸代催征錢糧、籌餉、收捐等,分期追比叫比卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>分期奏報,第幾期就叫第幾卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二十年目睹之怪現狀』第六十回:“勸你出來候補是取笑的。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>你回去把那第幾卯,第幾名,及部照的號數,一切都抄了來,我和你設法,去請個封典。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.古代造幣場所開鑄之期稱卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又,開鑄一次亦稱卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸文獻通考·錢幣一』:“唐宋鑄錢之所皆稱爲監……其開鑄之期曰卯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋以後始有畫卯、點卯之名,蓋取其時之早。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>相沿既久,遂以一期爲一卯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸會典·工部·錢法堂』:“凡鼓鑄分其鑪座,覈其緡數;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
出卯則儘數報解戶部,搭放兵餉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>原注:“每歲鑄錢十二卯,共得錢七萬五千串有奇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.器物上安榫頭的孔眼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梁同書『直語補證·筍卯』:“凡剡木相入,以盈入虛謂之筍,以虛受盈謂之卯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:卯不對榫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“卯眼”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.殷商時殺牲祭祀的方法之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漏掉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>方之『內奸』上:“我路路通!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 如今出門,心眼要活,手要松,見個菩薩燒炷香,一個不能卯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●卯】