豐碩 發表於 2013-2-2 10:12:36

【漢語大詞典●印】

<P align=center>【漢語大詞典●印】<p><br>
①[yìnㄧㄣˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』於刃切,去震,影。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.官印。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·號令』:“守還授其印,尊寵官之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·孔琳之傳』:“傳國之璽,歷代迭用,襲封之印,奕世相傳,貴在仍舊,無取改作。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋趙彦衛『云麓漫鈔』卷四:“國朝印制,仍唐舊,諸王及中書門下印方二寸一分,樞密院宣徽三司、尙書省諸司印方二寸,惟尙書省印不塗金;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
節度使印方一寸九分,塗金,餘印方一寸八分;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
觀察使印亦塗金……今之印記多不如制,軍校印尙有存者,蓋可考也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園隨筆·印』:“璽即印也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>戰國時已用印,蘇秦佩六國相印,項羽刓印而不以與人,漢高帝弄御史大夫印而顧趙堯,其來久矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指印官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“印委”、“印官”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.泛指圖章。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐官『古今印史·用印法』:“凡寫詩文,名印當在上,字印當在下,道號又次之……試看宋元諸儒眞蹟中,用印皆然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.蓋章。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『遼史·儀衛志三』:“[吏部印]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以印文官制誥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[兵部印]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以印軍職制誥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陶宗儀『輟耕錄·印章制度』:“正面刻字如秦氏璽,而不可印,印則字皆反矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.如蓋章般在物體上留下痕跡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐薛昭蘊『浣溪沙』詞之一:“紅蓼渡頭秋正雨,印沙鷗跡自成行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李遠『遊故王駙馬池亭』詩:“野鳥翻萍綠,斜橋印水紅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷一九八引宋龐元英『談藪·沈約』:“均又爲詩曰:‘秋風瀧白水,鴈足印黃沙。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭澤『桃花』詩:“莫問長干舊時事,半彎眉月印天涯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『色盲』五:“路上剛灑過水,車輪在地面印出兩道線。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.比喩留下深刻印象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『春』二:“梅的悲慘的結局還深深地印在她的腦里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>菡子『致江幼農』:“你抄,你看,把它們深深地印在心上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.痕跡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
印記。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『寒夜』二二:“他的牙齒緊緊咬著大拇指……過了一會兒,他放下手,也不去看指上深的齒印。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙樹理『孟祥英翻身』二:“按舊習慣,婆婆找媳婦的事,好象碾磨道上尋驢蹄印,步步不缺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.印烙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『唐六典·太仆寺』:“凡在牧之馬皆印。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“印烙”、“印馬”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.印刷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·經籍會通四』:“凡印書,永豊綿紙上,常山柬紙次之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致吳朗西』:“印時要多印五張,以便換去印得不好的頁子的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.指印刷活字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪筆談·技藝』:“每一字皆有數印,如‘之’、‘也’等字,每字有二十餘印,以備一板內有重複者……昇死,其印爲予群從所得,至今寶藏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.印證。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢袁康『越絕書·外傳計倪』:“<伍子胥>師事越公,錄其述,印天之兆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸朱克敬『暝庵雜識』卷二:“蓋詩人寄託遙深,本無一定,讀者各以其感遇印之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>章炳麟『致陶柳二子書』:“初進化時,未有不經‘紀孔保皇’二關者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以此互印何如?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
12.符合;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
吻合。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐渭『奉答馮宗師書』:“況徐之註經,其於各章雖詳略後先,與經絶不相印,却未嘗遺其一簡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『愼鸞交·贈妓』:“只要心相印,肉可均,身堪殉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:心心相印。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
13.按壓;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
壓抑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代和凝『江城子』詞之四:“鬢亂釵垂,梳墮印山眉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋聶子述『上梁文』:“棲圖書以娛老景,藝花木以印歲寒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
14.輕按使液體滲入。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冰心『寄小讀者』十:“當她說這些事的時候,我總是臉上堆著笑,眼里滿了淚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>聽完了用她的衣襟來印我的眼角,靜靜的伏在她的膝上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
15.謂燃香。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『和友封題開善寺十韻』:“燈籠靑焰短,香印白灰銷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『春』十七:“檀香點完了,你再印一盒吧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
16.印度的省稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:中印關系。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
17.通“抑”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬王堆漢墓帛書甲本『老子·德經』:“高者印之,下者舉之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>羅振玉『增訂殷虛書契考釋』:“卜辭‘印’字從不,從人跽形,象以手抑人而使之跽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其誼如許書之抑,其字形則如許書之印。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
18.姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>春秋鄭有印堇父,見『左傳·襄公二十六年』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●印】