豐碩 發表於 2013-2-2 09:33:58

【漢語大詞典●出類拔萃】

<P align=center>【漢語大詞典●出類拔萃】<p><br>
『孟子·公孫丑上』:“聖人之於民,亦類也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>出於其類,拔乎其萃,自生民以來,未有盛於孔子也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>拔,超出;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
類,同類;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
萃,原爲草叢生的樣子,引申指同類叢聚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后以“出類拔萃”形容卓越出眾,不同一般。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·蔣琬傳』:“時新喪元帥,遠近危悚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>琬出類拔萃,處群僚之右。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四九回:“其中又見林黛玉是個出類拔萃的,便更與黛玉親敬異常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『迎春詞』:“在那海一樣的人民當中,到處都有出類拔萃的勞動英雄,這些英雄本身就是人民當中開出的鮮豔花朵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“出群拔萃”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『與崔群書』:“誠知足下出群拔萃,無謂僕何從而得之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋胡仔『苕溪漁隱叢話前集·杜少陵八』:“但當以理爲主,理得而辭順,文章自然出群拔萃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●出類拔萃】