【漢語大詞典●出宿】
<P align=center>【漢語大詞典●出宿】<p><br>出居在外。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·邶風·泉水』:“出宿於泲,飲餞於禰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>女子有行,遠父母兄弟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『挽歌』之一:“飲餞觴莫舉,出宿歸無期。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『初發石頭城』詩:“出宿薄京畿,晨裝摶曾颸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『出縣』詩:“匆匆簿領不堪論,出宿聊寬久客魂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]