【漢語大詞典●出倫】
<P align=center>【漢語大詞典●出倫】<p><br>出眾;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
超出同類。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·誣徒』:“弟子居處修潔,身狀出倫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·郞顗傳』:“夫有出倫之才,不應限以官次。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『金史·溫迪罕締達傳』:“天子謂孤曰:‘朕得一出倫之才,學問該貫,當令輔汝德義。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]