【漢語大詞典●凶饑】
<P align=center>【漢語大詞典●凶饑】<p><br>亦作“凶飢”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
凶荒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
災荒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·八觀』:“課凶饑,計師役,觀臺榭,量國費,而實虛之國可知也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢焦贛『易林·咸之履』:“南國凶飢,民食糟糠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·五行志上』:“太和四年八月,大雨霖三十餘日,伊、洛、河、漢皆溢,歲以凶饑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『郊行』詩:“聊向村家問風俗,如何勤苦尙凶飢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]