【漢語大詞典●凶醜】
<P align=center>【漢語大詞典●凶醜】<p><br>1.凶惡不善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·蔡邕傳』:“太子官屬,宜搜選令德,豈有但取丘墓凶醜之人?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 其爲不祥,莫與大焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指凶惡不善之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『陳書·孔奐傳』:“吾性命有在,雖未能死,豈可取媚凶醜,以求全乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·郭子儀傳』:“今凶醜略平,乃作法審官之時,宜從老臣始。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]