豐碩 發表於 2013-2-2 03:33:01

【漢語大詞典●凶歲】

<P align=center>【漢語大詞典●凶歲】<p><br>
凶年,荒年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·告子上』:“富歲,子弟多賴;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
凶歲,子弟多暴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>非天之降才爾殊也,其所以陷溺其心者然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『再次韻趙德麟新開西湖』:“欲將百瀆起凶歲,免使甔石愁揚雄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『擬連珠』之六八:“積倉之家,獨喜凶歲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
舞法之吏,不樂淸朝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吳恭亨『得君復上海書却寄』詩之二:“凶歲大兵儼相接,長蛇封豕欲安歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●凶歲】