【漢語大詞典●凶渠】
<P align=center>【漢語大詞典●凶渠】<p><br>凶徒的首領;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
元凶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁陸倕『石闕銘』:“帝赫斯怒,秣馬訓兵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>嚴鼓未通,凶渠泥首。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·段秀實傳』:“誓碎凶渠之首,以敵君父之讎,視死如歸,履虎致咥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·宋順帝昇明元年』:“凶渠逆黨,盡已梟夷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>胡三省注:“凶渠,謂渠魁也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸平步靑『霞外攟屑·論文上·劉恭甫司馬文』:“凶渠授首,一蹶而不可復振。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]