豐碩 發表於 2013-2-2 02:49:04

【漢語大詞典●冤痛】

<P align=center>【漢語大詞典●冤痛】<p><br>
1.謂蒙受冤屈而悲憤沉痛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·感虛』:“何其冤痛相似而感動不同也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉干寶『搜神記』卷三:“孤魂冤痛,自訴於天耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指爲他人感到冤屈悲痛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·楊俊傳』:“黃初三年,車駕至宛,以市不豊樂,發怒收俊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尙書僕射司馬宣王、常侍王象、荀緯請俊,叩頭流血,帝不許。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>俊曰:‘臣知罪矣。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>遂自殺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>衆冤痛之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋何薳『春渚紀聞·叔夜有道之士』:“余觀嵇中散被譖就刑,冤痛甚矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冤痛】