【漢語大詞典●冤訟】
<P align=center>【漢語大詞典●冤訟】<p><br>1.謂爲他人申訴冤枉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·王莽傳上』:“在國三歲,吏上書冤訟莽者以百數。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“言其合管朝政,不當就國也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.冤屈的案件訴訟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·袁粲傳』:“尙書令可與執法以下,就訊衆獄,使冤訟洗遂,困弊昭蘇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]