豐碩 發表於 2013-2-2 02:40:44

【漢語大詞典●冤屈】

<P align=center>【漢語大詞典●冤屈】<p><br>
1.郁悒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
委曲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·懷沙』:“撫情效志兮,冤屈而自抑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·屈原列傳』作“俛詘”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『雷雨』第三幕:“哼,我一肚子的冤屈,一肚子的火,我沒個夠!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.冤枉,無罪而被誣爲有罪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元蕭德祥『殺狗勸夫』第三折:“我幾曾殺人來,是好冤屈也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指加人以惡名或罪名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸宣鼎『夜雨秋燈錄·奚大瘤』:“妮子莫冤屈人,渠昨已覓死空林中,何有紈袴習氣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『創業史』第二部第八章:“振山!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 誰也沒准備冤屈你嘛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指冤獄,冤案。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·陳宣帝紀』:“乙巳,分遣大使巡州郡,省冤屈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『與焦弱侯書』:“自古至今多少冤屈,誰與辨雪!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『眞話集·懷念滿濤同志』:“這追悼會也就是平反會,死者的冤屈終於得到昭雪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冤屈】