豐碩 發表於 2013-2-2 02:19:17

【漢語大詞典●冥漠】

<P align=center>【漢語大詞典●冥漠】<p><br>
1.空無所有。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陸機『吊魏武帝文』:“悼繐帳之冥漠,怨西陵之茫茫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·顏延之<拜陵有作>』:“衣冠終冥漠,陵邑轉蔥靑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉良注:“冥漠,虛無也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂死亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『九日』詩之三:“歡娛兩冥漠,西北有孤雲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>仇兆鼇注:“冥漠,謂蘇鄭俱亡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王逢『題馬洲書院』詩:“先輩俱冥漠,諸生罷講論。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指死者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸曾國藩『金陵湘軍陸師昭忠祠記』:“寵彼冥漠,千禩馨香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.玄妙莫測。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋朱昭之『難顧道士夷夏論』:“夫鬼神之理,冥漠難明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱熹『答張敬夫』:“此正是最切近處,最分明處,乃舍之;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
而談空於冥漠之間,其亦誤矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸曹寅『西軒月夜有懷南洲却寄』詩:“此懷匪冥漠,持取問同情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.隱約,模糊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明袁宏道『過靈峰』詩:“冥漠煙如醉,空濛日帶靑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·鴿異』:“月色冥漠,野壙蕭條。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.猶靜寂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·昭明太子傳』:“即玄宮之冥漠,安神寢之淸閟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.陰森。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐玄奘『大唐西域記·薩他泥濕伐羅國』:“一喪人身,三途冥漠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.指陰間。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳亮『祭金伯淸父文』:“謂冥漠之如在,想英靈之未遐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周亮工『祭靖公弟文』:“凡此皆予哀痛之餘,強爲思維,以慰吾弟於冥漠中者,不知弟有以自慰否也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冥漠】