【漢語大詞典●冥煩】
<P align=center>【漢語大詞典●冥煩】<p><br>1.猶冥頑,不明事理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·哀公問』:“公曰:‘寡人憃愚冥煩,子志之心也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“言不能明理此事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂無限煩惱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范仲淹『謝賜鳳茶表』:“濯五神之精爽,祛百疾之冥煩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋歐陽修『和子履遊泗上雍家園』詩:“高篇絶景兩不及,久之想像空冥煩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]