豐碩 發表於 2013-2-2 02:15:19

【漢語大詞典●冥頑】

<P align=center>【漢語大詞典●冥頑】<p><br>
1.愚昧頑固。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『祭鱷魚文』:“夫傲天子之命吏,不聽其言,不徙以避之,與冥頑不靈而爲民物害者,皆可殺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『西天僧禪師誥』:“冥頑而怙惡者,爾推報應之說以導之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫中山『民權主義』第一講:“惜乎尙有冥頑不化之人,此亦實在無可如何!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指愚昧頑固的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『六哀·故公相阿文成公』詩:“幕府一握手,商略誅冥頑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>董必武『觀墜機屍影』詩:“無情歷史車輪轉,軋出冥頑貉一丘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>愚鈍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『狀提舉玉局觀謝表』:“而臣獨在幽遠,最爲冥頑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·績女』:“如不以冥頑見棄,俾得一闊眼界,下願已足。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指無意識,無知無識。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉獻廷『廣陽雜記』卷三:“蓋木有生性,較飛潛之物,特未脫根於地耳,不如金石之冥頑也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冥頑】