【漢語大詞典●冥晦】
<P align=center>【漢語大詞典●冥晦】<p><br>1.昏暗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·雷虛』:“雲雨冥晦,人不能見耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉恂『嶺表錄異』卷上:“天地冥晦,風雨隨作。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·雷公』:“亳州民王從簡,其母坐室中,値小雨冥晦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.隱沒不明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王闓運『<桂陽州志>序』:“山川號名皆改易,冥晦而莫追其原。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]