豐碩 發表於 2013-2-2 01:57:01

【漢語大詞典●冥昧】

<P align=center>【漢語大詞典●冥昧】<p><br>
1.指天地未形成時的混沌狀態。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易緯乾鑿度』卷上:“一陽二陰,物之生於冥昧,氣之起於幽蔽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『太師箴』:“爰初冥昧,不慮不營。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李義府『承華箴』:“邃初冥昧,元氣氤氳,二儀始闡,三才既分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.幽暗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏阮籍『大人先生傳』:“躍潛飄之冥昧兮,濯光曜之昭明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周書·晉蕩公護傳』:“戴天履地,中有鬼神,勿云冥昧而可欺負。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『當塗趙炎少府粉圖山水歌』:“此中冥昧失晝夜,隱几寂聽無鳴蟬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶蒙昧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·隗囂傳』:“莽明知之,而冥昧觸冒,不顧大忌,詭亂天術,援引史傳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方苞『讀經解』:“每至郊廟大議,衆皆冥昧而莫知其原。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>嚴復『救亡決論』:“八股取士,使天下消磨歲月於無用之地,墮壞志節於冥昧之中,長人虛驕,昏人神智,上不足以輔國家,下不足以資事畜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶冥默,沉默。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『擬裴寂禱華山文』:“余志若是,神心則那,苟無言而冥昧,俾沒世以蹉跎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指死亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐沈佺期『哭蘇眉州崔司業二公』詩:“崔昔揮宸翰,蘇嘗濟巨川。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>絳衣陪下列。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>黃閣謬差肩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>及此俱冥昧,云誰敘播遷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指神靈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『太平御覽』卷五七三引南朝宋劉義慶『幽明錄』:“精氣感冥昧,所降若有緣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冥昧】