豐碩 發表於 2013-2-2 01:56:36

【漢語大詞典●冥契】

<P align=center>【漢語大詞典●冥契】<p><br>
1.默契;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
暗相投合。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·慕容垂載記』:“寵踰宗舊,任齊懿藩,自古君臣冥契之重,豈甚此邪?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『朱壽昌梁武懺贊偈』:“母子天性,自然冥契,如磁石鍼,不謀而合。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『送鄭大姚序』:“君豈亦學黃老而有得者耶?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 抑天資冥契,與道合眞,不自知其至於斯也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬其昶『<古文辭類纂標注>序』:“讀之久,而吾之心與古人之心冥契焉,則往往有神解獨到。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指天機,天意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·高祖紀』:“然李氏將興,天祚有應,冥契深隱,妄肆誅夷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指意氣相投的知音好友。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·傷逝』:“<支道林>謂人曰:‘昔匠石廢斤於郢人,牙生輟弦於鍾子,推己外求,良不虛也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冥契既逝,發言莫賞,中心藴結,余其亡矣。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『哭龔梓樹』詩之二:“十年舊雨阻燕雲,把袂俄驚冥契分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指內心的至誠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐駱賓王『靈泉頌』:“顧我罔極,因心感至,冥契動天,甘泉湧地,泠泠無竭,蒸蒸不匱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.在陰間締結的婚約。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宣和書譜·小字三教經』:“彩鸞泣謝,諭蕭曰:與汝自有冥契,今當往人世矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冥契】