【漢語大詞典●凝邈】
<P align=center>【漢語大詞典●凝邈】<p><br>1.深遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『梁書·元帝紀』:“日者,百司嶽牧,祈仰宸鑑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>錫珪之功,既歸有道,當璧之禮,允屬聖明;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
而優詔謙沖,窅然凝邈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>飛龍可躋,而『乾』爻在四;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
帝閽云叫,而閶闔未開。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隋薛道衡『隋高祖頌序』:“公卿庶尹,遐邇牧嶽,僉以天平地成,千載之嘉會;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
登封降禪,百王之盛典。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宜其金泥玉檢,展禮介丘;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
飛聲騰實,常爲稱首。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>天子爲而不恃,成而不居,沖旨凝邈,固辭弗許。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指渺茫不著邊際。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱『贈送前劉五經映三十四韻』:“多歧空擾擾,幽室竟倀倀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>凝邈爲時範,虛空作士常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]