【漢語大詞典●凝魂】
<P align=center>【漢語大詞典●凝魂】<p><br>神思專注;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
出神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜牧『代人作』詩:“樓高春日早,屛束麝煙堆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>盼眄凝魂別,依稀夢雨來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋李之儀『南鄕子·端午』詞:“淚眼轉天昏,去路迢迢隔九門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>角黍滿盤無意舉,凝魂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>不爲當時澤畔痕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋周邦彦『月下笛』詞:“夜沈沈,雁啼甚哀,片雲盡卷淸漏滴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>黯凝魂,但覺龍吟萬壑天籟息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]