【漢語大詞典●凝絶】
<P align=center>【漢語大詞典●凝絶】<p><br>停止;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
中斷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『琵琶行』:“水泉冷澀弦凝絶,凝絶不通聲暫歇。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>別有幽愁暗恨生,此時無聲勝有聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]