【漢語大詞典●凝睇】
<P align=center>【漢語大詞典●凝睇】<p><br>注視;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
注目斜視。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐谷神子『博異志·敬元穎』:“仲躬異之,閑乃窺於井上。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>忽見水影中一女子面,年狀少麗,依時樣粧飾,以目仲躬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>仲躬凝睇之,則紅袂半掩其面微笑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元尙仲賢『柳毅傳書』第一折:“你看他嚬眉凝睇,如有所待。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·恒娘』:“朱歸,炫妝見洪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>洪上下凝睇之,歡笑異於平時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>何其芳『夢後』:“我留心的倒是面前的女伴凝睇不語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]