【漢語大詞典●凝笳】
<P align=center>【漢語大詞典●凝笳】<p><br>徐緩幽咽的笳聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·謝朓<鼓吹曲>』:“凝笳翼高蓋,疊鼓送華輈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“徐引聲謂之凝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張銑注:“凝笳,其聲凝咽也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『雉場歌』:“麥隴桑陰小山晩,六虯歸去凝笳遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『贈仆射侍中劉相公挽詞』之一:“歸槨關山遠,凝笳道路悲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]