【漢語大詞典●凝佇】
<P align=center>【漢語大詞典●凝佇】<p><br>凝望佇立;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
停滯不動。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋張元幹『念奴嬌』詞:“萬點臙脂遮翠袖,誰識黃昏凝佇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>金董解元『西廂記諸宮調』卷七:“一自才郞別後,儘日家憑欄凝佇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蔡若虹『金縷曲』之二:“盤古開天處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>想當初,天崩地裂,水雪凝佇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]