【漢語大詞典●凝冰】
<P align=center>【漢語大詞典●凝冰】<p><br>冰;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
結冰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·在宥』:“其熱焦火,其寒凝冰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>成玄英疏:“若違情起怒,寒甚凝冰;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
順心生喜,熱踰焦火。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·循天之道』:“爲寒則凝冰裂地,爲熱則焦沙爛石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『苦寒行』:“凝冰結重磵,積雪被長巒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范仲淹『謝賜鳳茶表』:“謹當餌爲良藥,飲代凝冰,思苦口以進言,勵淸心而守道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]