【漢語大詞典●凝冱】
<P align=center>【漢語大詞典●凝冱】<p><br>亦作“凝沍”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
結冰;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
凍結。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉潘嶽『懷舊賦』:“轍含冰以滅軌,水漸軔以凝冱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『墨竹賦』:“淒風號怒乎隙穴,飛雪凝沍乎陂池。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸厲鶚『行田至荊山嶺下作』詩:“平疇開朝日,宿麥半凝冱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]