【漢語大詞典●凝止】
<P align=center>【漢語大詞典●凝止】<p><br>停止。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·王制』:“和解調通,好假道人,而無所凝止也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊倞注:“凝,定也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
凝止,謂定止其不可也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『論式』:“或有却擊如駡,侮弄如嘲,故發言終日,而不得所凝止,其文雖博麗哉,以持論則不中矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]