豐碩 發表於 2013-2-1 17:01:41

【漢語大詞典●凜慄】

<P align=center>【漢語大詞典●凜慄】<p><br>
1.嚴寒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
冷得發抖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『北征』詩:“那無囊中帛,救汝寒凜慄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范成大『吳船錄』:“儘衣笥中所藏,躡氈鞾,猶凜慄不自持。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.亦作“凜栗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>恐懼;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
驚恐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『朝議大夫王公墓志銘』:“民事瘟神謹,巫爲陰廡複屋,塑刻詭異,使祭者凜慄,疾愈衆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『動搖』十二:“方太太分明看見那臃腫癡肥的身體懸空在一縷遊絲上,凜栗地無效地在掙紮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.引申爲冷峻而令人敬畏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方文『宋遺民詠·王鼎翁炎午』:“創爲生祭文,辭義何凜慄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●凜慄】