豐碩 發表於 2013-2-1 16:40:33

【漢語大詞典●凋敝】

<P align=center>【漢語大詞典●凋敝】<p><br>
1.衰敗;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
破敗;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
困乏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·酷吏列傳』:“吏民益凋敝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『潁濱遺老傳上』:“自法行以來,民力凋敝,海內愁怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·杜子春三入長安』:“單單剩得夫妻二人相向,幾間接腳屋裏居住,漸漸衣服凋敝,米糧大缺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『奈何天·助邊』:“蒼黔凋敝,水旱頻仍,比戶嗟呀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蕭乾『未帶地圖的旅人』:“凋敝不堪的村舍,形容枯槁的農民,和一望無際,五彩繽紛的罌粟花。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指衰敗的景象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·煬帝紀上』:“<文帝>拯群飛於四海,革凋敝於百王,恤獄緩刑,生靈皆遂其性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
輕徭薄賦,比屋各安其業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『送樊侍御赴漢中判官』詩:“天子從北來,長驅振凋敝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·地部二』:“國家自采榷之使四出,雖平昔富庶繁麗之鄕,皆成凋敝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指困苦的百姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳偉業『贈家侍御雪航』詩:“受命巡山東,恩威恤凋敝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●凋敝】