【漢語大詞典●凋困】
<P align=center>【漢語大詞典●凋困】<p><br>貧窮困苦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·元帝紀』:“昔吳起爲楚悼王明法審令,捐不急之官,除廢公族疏遠,以附益將士,而國富兵強。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>況今日之弊,百姓凋困邪!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·顏眞卿傳』:“百姓尙未凋困,太平之治猶可致。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]