【漢語大詞典●淩凘】
<P align=center>【漢語大詞典●淩凘】<p><br>亦作“淩澌”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
流動的冰淩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『後苦寒行』之二:“巴東之峽生淩凘,彼蒼迴軒人得知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『生春』詩:“蘆筍雖猶短,淩凘玉漸融。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·王重榮傳』:“時河橋毀圮,淩澌梗塞,舟楫難濟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]