豐碩 發表於 2013-2-1 15:33:33

【漢語大詞典●淩兢】

<P align=center>【漢語大詞典●淩兢】<p><br>
1.亦作“淩競”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形容寒涼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·揚雄傳上』:“登椽欒而羾天門兮,馳閶闔而入淩兢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『鳴皋歌送岑徵君』詩:“洪河淩競不可以徑度,冰龍鱗兮難容舠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『興龍節前一日微雪與子由飲淸虛堂』詩:“踏冰淩兢戰疲馬,扣門剝啄驚寒鴉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明郞瑛『七修類稿·詩文四·化綿衣疏』:“然寒不能衣而飢不能食,灞橋踏雪,難堪手足之淩兢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐孫華『雪次東坡聚星堂韻禁體物語』:“淩兢野老縕袍單,狂喜兒童屐齒折。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.戰栗、恐懼的樣子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『謝蒙恩賜設狀』:“臣所以淩兢受命,俯伏荷恩,心魂不寧,手足無措。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『九井』詩:“飛蟲淩兢走獸駭,霜雪夏落雷冬鳴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金元好問『羊腸阪』詩:“浩蕩雲山直北看,淩兢羸馬不勝鞍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳大章『戊子生日書懷』詩:“少日淩兢履畏途,抽身雲水補桑楡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●淩兢】