豐碩 發表於 2013-2-1 12:31:20

【漢語大詞典●冰淩】

<P align=center>【漢語大詞典●冰淩】<p><br>
1.冰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟郊『戲贈無本』詩之一:“瘦僧臥冰淩,嘲詠含金痍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『客中夜寒戲作長謠』:“孤翁癡鈍如寒蠅,霜夕不暝愁嚴凝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>寢衣觸體起芒粟,鼻息噓潤成冰淩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魏巍『東方』第六部第二章:“跟小楊姐姐比,我還差得遠哪!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 她大冬天敲開冰淩,給戰士們洗血衣,一洗就是幾十件。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.冰柱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李嶠『綾』詩:“落花遙寫霧,飛鶴近圖雲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬眼冰棱影,竹根雪霰文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳其通『萬水千山』第六幕第二場:“斷崖絕壁上掛滿晶瑩的冰淩,把大雪山裝點得異常巍然壯觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜鵬程『保衛延安』第一章:“山溝里寒森森的,大冰淩象帘子一樣掛在山崖沿上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●冰淩】