【漢語大詞典●冰谷】
<P align=center>【漢語大詞典●冰谷】<p><br>1.冰凍的山谷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢郭憲『洞冥記』卷三:“有龍肝瓜,長一尺,花紅,葉素,生於冰谷,所謂冰谷素葉之瓜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>仙人瑕丘仲採藥得此瓜,食之千歲不渴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>瓜上恒如霜雪,刮嘗如蜜滓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李白『自梁園至敬亭山見會公』詩:“冰谷明且秀,陵巒抱江城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『野草·死火』:“我原先被人遺棄在冰谷中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.『詩·小雅·小宛』:“惴惴小心,如臨於谷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>戰戰兢兢,如履薄冰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后用“冰谷”比喩危險的境地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·明帝紀』:“業業矜矜,若履冰谷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『梁書·武帝紀上』:“我高明之祚,眇焉將墜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>永惟屯難,冰谷載懷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>前蜀杜光庭『皇帝周天醮詞』:“臣恭臨大寶,虔奉丕圖,不敢遑寧,若臨冰谷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]